Thông tin truyện
Hoàng hôn.
Mặt trời chưa lặn.
Ngôi chùa cổ vắng lạnh.
Một đôi quạ già không biết từ đâu bay tới, đáp xuống một cây cổ thụ trước ngôi chùa cổ, hoảng sợ kêu “quạ” một tiếng, đột nhiên bay lên.
Dưới cây cổ thụ, một khúc tiêu đang nhè nhẹ trỗi lên. Khúc tiêu không rõ tên khúc điệu, dìu dặt thê lương.
Ngôi chùa cổ trong núi sâu đã nhiều năm bị bỏ phế, cánh cổng mục nát, tường lở vách sụp, cỏ dại um tùm.
Con đường nhỏ trước chùa cỏ cao tới gối, không biết đã bao lâu không có người lai vãng.
Nhưng hiện tại đang có người thổi tiêu dưới cây cổ thụ trước chùa.
Mà lại là một nữ nhân.
Nữ nhân lẻ loi ngồi một mình trên một tảng đá cạnh gốc cây, tiếng tiêu đã thê lương, dáng người nhìn tới trông lại càng thê lương…