Bao Nuôi Idol - Ngoại Truyện 1
Trong khoảng thời gian gần đây giờ tan làm của Biên Nhan ngày càng muộn, thường xuyên đi đến tối mới về nhà.
Anh làm việc quần quật hơn nửa năm khó khăn lắm mới dành ra được mấy ngày nghỉ, vốn định cùng cô ngọt ngào quấn quýt trong thế giới của hai người, nhưng kết quả lại như vậy.
Hai người ở bên nhau đã được ba năm, thái độ của cô đối với anh rõ ràng đã không còn mặn nồng nhiệt tình như xưa, dạo đầu cũng phải làm lâu hơn trước kia thì mới đủ ướt để có thể dung nạp hàng họ của anh.
Đàm Dận bị sốc tâm lý.
Nghe nói vẻ ngoài của mình sẽ kém hấp dẫn dần đi trong mắt bạn đời qua thời gian. Nói cách khác chính là lực sát thương của gương mặt và cơ thể của anh đối với cô đã không còn mạnh như xưa nữa.
Có phải cô đã chán anh rồi hay không?
Một ngày nọ, anh nghe thấy cô đang nói chuyện điện thoại ngoài ban công, giọng điệu ngọt ngấy: “A, anh ấy chịu nhận kịch bản của tôi rồi à, phấn khích quá đi! Cái gì?! Cục cưng muốn add Wechat của tôi? Được được được, tôi chấp nhận ngay đây.”
Anh: “…”
Sắc mặt của Đàm Dận đen thui, anh thật muốn nhìn thử xem “Cục cưng” của cô lại là ai đây.
Ngày hôm sau, anh thăm dò tiếng gió từ bên phía giám đốc Hầu, lúc này mới biết được người được gọi là “Cục cưng” kia chính là một idol đỉnh lưu tên là Doãn Tần, hai người bọn họ chưa từng gặp nhau, chỉ là có khả năng sắp tới đây sẽ cùng hợp tác, cho nên Biên Nhan mới hưng phấn đến thế.
Đàm Dận khẽ thở ra một hơi, mùi vị thấp thỏm lo âu đúng là chẳng dễ chịu chút nào.
Nếu vậy thì nguyên nhân mấy hôm nay cô cứ đi sớm về muộn là do đâu?
Đàm Dận siết chặt nắm tay.
Sáng nay, Biên Nhan nhón chân hôn lên mặt anh nói rằng mình phải đi làm, thái độ của anh vẫn như thường ngày nói tạm biệt cô, cố tình đợi cho cô đi được vài phút rồi mới lén theo dõi phía sau cùng cô đến công ty, rồi tìm một quán cà phê gần đó canh hết cả một ngày.
Giữa trưa, không có điều gì khác thường, cô cùng hai nữ đồng nghiệp xuống lầu ăn cơm, rồi đóng gói hai ly trà sữa mang đi.
Rốt cuộc cũng chịu đựng được đến lúc cô tan làm, anh đội mũ lưỡi trai đeo kính râm bịt mặt bước vào cửa chính của công ty, tìm thấy phòng làm việc của cô, nhìn chằm chằm vào trong thấy cô đang thu dọn đồ đạc cá nhân chuẩn bị tan làm, lúc ra khỏi công ty không lái thẳng về nhà mà lại đến bãi đậu xe của một cửa hàng.
Cô cứ thong thả chọn lới lựa lui vài món đồ trong đó, lát sau lại dừng xe ở ven đường mua đồ ăn vặt, nghịch điện thoại một lát, chụp hình tự sướng, không đẹp thì lại xóa chụp, chụp xóa như vậy, đến lúc chịu lái xe về nhà thì cũng đã là chuyện của bốn năm chục phút sau đó.
Đàm Dận khô lời nhìn theo bóng dáng vui vẻ lái xe rời đi của cô, phát hiện ra mình đã hiểu lầm cô.
Cô không có ngoại tình chỉ là thích la cà mà thôi.
__________
Me: Đáng lẽ cứ PN là phải set cp nhưng mà chương này xàm xí quá nên thôi không set nữa.