Làng Rắn - Chương 22
Buổi tối Huyền Thanh lại phủ người lên, Đậu Khấu lập tức đẩy anh ra.
“Em đang có thai đó!” Đây thật sự là một cái cớ rất hay, nét mặt cô không lộ vẻ gì, thật ra trong lòng cười hihi.
“Thai của thần rắn không yếu ớt vậy đâu.” Huyền Thanh chẳng thèm để ý, sau khi tùy tiện giải thích một chút, liền kéo tay ngăn trước ngực ra, cúi người ngậm cái miệng nhỏ nhăn còn muốn tiếp tục bác bỏ.
Chị Lê Hoa lừa cô mà, rõ ràng nói chỉ cần chịu đựng hai tháng động dục là được. Nhưng con trăn thối này đã qua thời kỳ động dục lâu rồi, tại sao anh vẫn còn động dục nữa huhuhu…
Đậu Khấu vô lực lắc đầu, muốn thoát khỏi đầu lưỡi như hình với bóng của Huyền Thanh. Song sức hai người quá chênh lệch, chút giãy giụa ấy ở trong mắt anh đơn giản là tăng tình thú thôi.
“Em né qua né lại nữa anh biến thành trăn đó.” Giọng nói trầm thấp đầy nguy hiểm vang lên, hoàn toàn tiêu diệt sự phản kháng cuối cùng của cô gái.
“Hừ…” Mặc dù Đậu Khấu không phục khẽ hừ một tiếng, có điều cuối cùng cũng thành thật. Dù sao so với sự giày vò mà thân trăn mang lại, vẫn là hình người dễ chịu hơn.
Vạt áo rộng thùng thình bị người đàn ông kéo ra, bàn tay to dày thô lỗ nắn bóp nhũ thịt trắng nõn thành nhiều hình thù khác nhau.
“A… đừng…” Đầu vú cương cứng lên bị hai ngón tay lúc thì xoa nắn, lúc thì vân vê, trêu cô thở gấp không ngớt.
Khi côn thịt cứng rắn nóng bỏng chọc ngay miệng huyệt, rốt cục Đậu Khấu vẫn thoáng không yên lòng.
“Nhẹ tí, cẩn thận đứa bé trong bụng.” Mặc dù trong lòng Đậu Khấu có chút khó tiếp nhận, nhưng bản năng người mẹ trời sinh bảo cô phải bảo vệ đám trứng này.
“Biết rồi, đúng lúc để anh chào hỏi chúng.” Nói xong, Huyền Thanh lập tức động thân, đưa thẳng côn thịt đến tử cung.
“Hừ… Huyền Thanh… A…” Cô chưa kịp chuẩn bị đã bị chọc đến mức khẽ rên rỉ, đang định trách cứ, lại bị côn thịt tăng tốc hung hăng cắm ra rút vào tới nói năng lộn xộn.
“Nếu em lo lắng, thì em càng phải thả lỏng hầu hạ anh cho tốt, anh bắn sớm chừng nào thì đứa bé trong bụng càng an toàn chừng nấy.” Huyền Thanh lừa gạt nói, thật ra trứng cực kỳ khỏe mạnh, động tác này căn bản không đủ tổn thương đứa bé.
Song Đậu Khấu chẳng biết, cứ mong mỏi anh mau chóng bắn tinh. Cho nên cô thật sự thả lỏng, nương theo tư thế của anh dựa vào, vốn dĩ hoa huyệt căng chặt còn ra sức co rút mút lấy côn thịt thô to.
Làm anh thở gấp liên tục, cường độ bên dưới càng lúc càng sâu.
Côn thịt giữa cúc huyệt cũng được Đậu Khấu cố tình kẹp lấy vỗ về chơi đùa đến sung sướng, kích thích toàn bộ sống lưng Huyền Thanh đều ưỡn thẳng.
Huyền Thanh chẳng bao giờ được chủ động trêu chọc như vậy lúc này hơi ghen tỵ với đứa bé trong bụng, hai côn thịt dưới thân rút cắm càng thêm hung tàn hơn.
“Ưm… ơ… nhẹ tí… a… trăn thối… a…” Đậu Khấu cũng không phải hoàn toàn không có hưởng thụ, chỗ sâu trong hoa huyệt được lấp đầy mang đến khoái cảm khiến cô cực kỳ sướng, tiểu huyệt tham lam đói khát gần như tự động hút côn thịt giữ lại trong cơ thể.
Chẳng qua bản năng người mẹ làm cô lúc nào cũng ghi nhớ, liên tục rên rỉ vẫn không quên nhắc nhở Huyền Thanh phải nhẹ nhàng chậm rãi một chút, thậm chí bất cẩn buột miệng mắng anh.
May mà Huyền Thanh đang sa vào khoái cảm ở bên dưới, nên không tính toán với cô, có điều côn thịt to dài đánh vòng tròn cực lớn giữa hoa huyệt chật hẹp, trừng phạt cô lúc nãy dám to gan.
Sau khi mật dịch của Đậu Khấu dâng trào hết mấy lượt, rốt cục Huyền Thanh mới đẩy thắt lưng bắn toàn bộ tinh dịch dồi dào vào hai huyệt của cô.
“Hừ… rút ra đi.” Đậu Khấu thở phì phò, thấy anh bắn rồi vẫn chưa rút côn thịt ra, lập tức tức giận yêu cầu.
“Trứng sẽ hấp thu rất nhiều tinh khí của em, nếu không có tinh dịch của anh bổ sung, thì em sẽ trở nên yếu ớt.”
“Vậy anh lấy miếng gỗ lấp kín lại là được mà.” Miếng gỗ ngắn thoải mái hơn côn thịt của anh nhiều.
“Không được, ngủ đi.” Huyền Thanh không cần suy nghĩ từ chối ngay.
“Nhưng rất trướng đó…” Đậu Khấu nũng nịu.
“Trướng…hả?” Huyền Thanh lại cố tình ưỡn thắt lưng, để côn thịt khuấy đảo tiểu huyệt của cô.
Dịch thể trong bụng bị khuấy lên truyền âm thanh đến tai cô, làm cô xấu hổ đến nỗi mặt đỏ tận mang tai.
“Hừ… không trướng nữa, mau ngủ đi.” Cô hối hận khẽ hừ một tiếng, sau đó vùi mặt vào lòng anh nhắm mắt lại.
“Phụt…” Huyền Thanh khẽ cười một tiếng, sau đó một tay ôm eo cô, một tay còn lại luồn qua gáy cô nắm ngược gò bồng đào mềm mại, cùng nhau thiếp đi.