Làng Rắn - Chương 24
Tuy nhiên Đậu Khấu muốn tắm trong hang động, cứ muốn gánh chịu rủi ro tương ứng.
“Anh có thể ra ngoài hang tí không? Em muốn tắm.” Dù gì thần rắn không sợ lạnh, Đậu Khấu đã may hai áo bông thật dày cho anh rồi, anh còn chê nóng nữa cơ.
“Không thể.” Huyền Thanh cũng không kiếm cớ, từ chối thẳng yêu cầu của cô.
“Haizz… Thế anh có thể quay lưng đi không?” Đậu Khấu thỏa hiệp nhượng bộ một bước.
“Không thể, anh cũng muốn tắm.” Huyền Thanh vốn nằm nghiêng trên giường gỗ sau khi nói xong, lập tức ngồi dậy đi về phía cô.
“… Vậy anh tắm trước đi.” Đậu Khấu chân thành kiến nghị, muốn đấu tranh lần cuối.
“Mùa đông không dễ kiếm củi, tiết kiệm chút nước nóng đi.” Huyền Thanh nghiêm trang nói dối, nói xong cũng không thèm quan tâm ý kiến của cô, rất tự nhiên cởi quần áo cô ra, ôm cô ngồi trong lòng mình.
Tên lừa đảo! Đống củi chất ngoài hang đủ cho bọn họ dùng tới mùa hè đó! Có điều Đậu Khấu không vạch trần, vì cô biết anh quyết định rồi sẽ không thay đổi.
“Haizz… Vảy anh lạnh lắm! Ôi, đừng có ôm em!” Lớp vảy ngay thắt lưng Huyền Thanh vừa đụng vào cái mông ấm áp của Đậu Khấu, cô lập tức bị đông cứng, run rẩy rời khỏi chỗ ngồi ngay.
“Không muốn bị đông cứng, thì mở vảy của anh ra.” Anh khẽ thở dài yêu cầu, trong mắt chứa ý cười bất đắc dĩ.
Vảy ngay thắt lưng của Huyền Thanh bình thường có tác dụng bảo vệ nơi riêng tư của anh, lúc động tình thì vảy sẽ tự động mềm mại lui xuống, lộ ra hai côn thịt cứng rắn cực nóng kia.
“Thế anh đừng ôm em là được.” Tất nhiên Đậu Khấu không chịu thỏa hiệp, cười hì hì hờn dỗi tránh qua một bên.
Anh chợt ôm chầm, tóm cô trở về lòng mình, để cô ngồi trên đầu gối. Một tay ngang ngược xoa hai vú vểnh cao, vừa mở miệng uy hiếp: “Mặc dù bây giờ là mùa đông, nhưng trong động có đốt lửa, anh vẫn có thể biến về thân trăn. Lẽ nào… em thích hình dạng trăn của anh hơn.”
Hừ! Con trăn thối, chỉ biết uy hiếp mình! Đậu Khấu thầm nổi giận mắng.
Cuối cùng vẫn thành thật quay người lại ôm đầu Huyền Thanh hôn lên, khi môi lưỡi giao hòa, cô trả thù cắn đầu lưỡi anh, chẳng qua nhanh chóng bị phục thù lại.
Khi Đậu Khấu ưỡn eo đưa nhũ hoa đến mép người đàn ông, người đàn ông ngậm quả anh đào mềm mại cố tình khẽ cắn.
“Á… đừng cắn… đau mà… ưm…” Giọng cô gái nũng nịu la to, người đàn ông lập tức nới lỏng sức mình, chuyển qua dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm mấy cái như đang vỗ về.
Chẳng biết từ lúc nào lớp vảy ngay thắt lưng Huyền Thanh đã thối lui, từ lạnh buốt chuyển sang nóng hầm hầm kề sát bụng Đậu Khấu.
Thừa dịp cô thở dốc, anh lấy khăn bông trong thùng nước vắt khô lau mặt cho cô, kế đó giội nước lên người hai người mà cọ rửa.
Thân thể to lớn của người đàn ông đưa lưng về phía cửa hang, đúng lúc ngăn chặn gió lạnh từ bên ngoài xâm nhập vào. Mặc dù trong hang có đốt lửa, song vẫn có hơi lạnh ngoài hang xâm nhập. Anh không sợ, nhưng cô gái con người bé nhỏ này lại rất sợ lạnh.
Sau khi tắm xong chút nước nóng cuối cùng, Huyền Thanh vắt khăn khô lau sạch cơ thể hai người, kế tiếp thả cô trên giường gỗ, đắp kín chăn cho cô.
Bản thân thì xoay người bổ sung thêm mấy cây củi, rồi múc đầy nước vào nồi đá, lúc này mới trở về giường.
Đậu Khấu khép chặt ổ chăn, quan sát anh bận rộn tới lui trước mặt mình, côn thịt thô to vểnh cao giữa hai chân xuyên qua ánh lửa in bóng trên vách đá, gần như dài hơn một thước. Làm Đậu Khấu nóng cả người miệng khô lưỡi đắng, tiểu huyệt bên dưới cũng theo đó có chút khác thường.
Thân thể cao to của người đàn ông chui vào trong chăn, mang theo hơi lạnh nhưng lại nhanh chóng khiến cô cảm thấy nóng rang.
Hơi thở ấm áp của người đàn ông mơn trớn từ đôi môi anh đào đến nhũ hoa, lại từ nhũ hoa đến bụng dưới, cuối cùng phả lên hoa nhị nhạy cảm.
“Ưm… đừng… bẩn… a…” Đầu lưỡi trơn trợt liếm thịt mềm mẫn cảm, dẫn đến eo Đậu Khấu run rẩy, miệng liên tục xin tha.
Mật dịch mang theo vị ngọt nhè nhẹ tràn ra khỏi hoa huyệt, rơi xuống giường, lại bị người đàn ông ngang ngược chiếm lấy. Đầu lưỡi tham lam dò xét hoa huyệt, bắt chước động tác của côn thịt rút ra cắm vào. Mật dịch chảy ra cũng bị miệng rộng ngăn ngay cửa huyệt nuốt sạch.
“A… a…” Trên tấm chăn dày lộ ra khuôn mặt đỏ ửng của Đậu Khấu, cô thở hổn hển yêu kiều rên rỉ.
Nếu nhìn từ bên ngoài, tấm chăn dày chỉ gồ lên tựa như người phụ nữ đang mang thai. Chẳng qua chiếc bụng kia căn bản không giống cái thai bình thường, không chỉ to một cách kỳ lạ, mà còn hơi rung nhẹ.
Huyền Thanh liếm giọt mật dịch cuối cùng xong, bèn ló đầu ra ngoài, truyền mùi vị của bản thân Đậu Khấu cho cô.
“Ưm…” Đậu Khấu muốn khước từ, lại bị anh giữ chặt đầu không cho nhúc nhích
“Mùi vị thế nào?” Huyền Thanh cười xấu xa trêu.
“Hừ…” Cô hờn dỗi trừng một cái, sau đó xoay gương mặt đỏ bừng sang chỗ khác tránh né ánh mắt nóng bỏng của anh.
Hai chân thon dài bên dưới chăn bị anh giơ lên kéo ra sau lưng mình, hai côn thịt cứng rắn nóng hổi chậm rãi cắm vào huyệt, cũng sâu sắc đóng quân ở trong lòng Đậu Khấu.
Tuy lúc mới tới cô cực kỳ sợ và đề phòng Huyền Thanh, nhưng nửa năm nay biểu hiện của anh cũng đủ làm cô yên tâm chung sống với anh rồi.
Tất cả các loài trên thế giới đều kết nối với nhau, có thể tập tính hoặc ngoại hình khác nhau, nhưng cảm xúc là chất kết nối vạn vật trong thế gian.
HOÀN CHÍNH VĂN