Trò Chơi Phóng Túng - Ngoại Truyện 1-1
- Home
- Trò Chơi Phóng Túng
- Ngoại Truyện 1-1 - phiên ngoại cosplay học trưởng ngốc nghếch và học muội 1.1
Hạ Hầu Khâm là một sinh viên giỏi tại đại học S nhưng lại nhìn rất ngố, mặc dù bề ngoài anh tuấn đẹp trai, nhưng vì vì quanh năm anh luôn đeo một cặp kính gọng đen kiểu cũ, thêm nữa bình thường lại có vẻ ngốc nghếch, không thể nói nổi 10 câu. Bởi vậy không có một cô gái nào chủ động đến gần anh. Nhưng anh không quan tâm, trong lòng anh chỉ có duy nhất học muội, mệnh danh là hoa khôi giảng đường Nam Sơ Hạ.
Mắt thấy bên người học muội không ngừng có đám nam sinh vây quanh, trong lòng Hạ Hầu Khâm cồn cào khó chịu, vô cùng tức giận. Cuối cùng, sau khi chuẩn bị tinh thần một tuần, Hạ Hầu Khâm đã phấn chấn tinh thần, chuẩn bị dốc lòng tỏ tình với học muội.
Trong nhà thi đấu của trường, trong hành lang gấp khúc bên ngoài phòng thay đồ, Hạ Hầu Khâm vừa vui vừa kích động, anh càng không ngừng tự nhủ với chính mình, phải bình tĩnh, phải bình tĩnh. . . Ngàn vạn lần không thể mất dũng khí, hôm nay nhất định phải thổ lộ. Ngẩng đầu nhìn đồng hồ một chút, trong lòng anh như có lửa đốt nghĩ lớp bơi lội không phải sắp bắt đầu sao? Sao học muội vẫn còn chưa đến phòng thay quần áo tắm rửa thay đồ bơi, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì sao? Nhớ lại một chút, không tự chủ được kéo thắt lưng quần bò của mình. Một bộ muốn đi ra ngoài tìm kiếm, nhưng lại sợ bỏ lỡ.
Ngay lúc trong lòng anh đang đấu tranh: Có nên đi ra ngoài bể bơi tìm học muội, ‘Lộc cộc lộc cộc lộc cộc’ ở hành lang gấp khúc truyền đến một hồi bước chân. Hạ Hầu Khâm ngẩng đầu, phát hiện học muội đang đi đến.
Ừm, hôm nay tiểu học muội đẹp quá! Một chiếc áo ba lỗ màu tím và chiếc quần dài màu xanh denim, chân mang đôi giày xăng-đang, móng chân tròn còn sơn màu hồng. A, ngực của học muội rất lớn. Hóa ra tin đồn cô có cúp D là thật. Nhìn cái rãnh sâu đó thật muốn vùi đầu vào. Trong đầu óc của Hạ Hầu Khâm miên man suy nghĩ, những ý nghĩ dâm đãng chạy loạn trong đầu anh.
Không được, làm sao anh lại có thể có ý nghĩ đó với học muội, Hạ Hầu Khâm vội vàng lắc đầu. Thấy Nam Sơ Hạ sắp vòng qua mình đang trốn sau tủ chứa đồ, tiến vào phòng thay quần áo nữ, trong lòng anh quýnh lên. Lập tức nhảy ra từ sau tủ, mặt đỏ tai hồng nhìn Nam Sơ Hạ.
Nam Sơ Hạ không biết trước mắt mình đột nhiên có một người xông tới làm cô hoảng sợ! Cô nhìn kỹ hơn, hóa ra là người lớn hơn mình một tuổi, nổi tiếng là con mọt sách ngốc nghếch không biết tán gái – học trưởng Hạ Hầu Khâm. Nam Sơ Hạ nở nụ cười ngọt ngào: “Hóa ra là học trưởng. Làm em giật cả mình.” Nói xong, còn dùng bàn tay mềm nhỏ vỗ vỗ ngực khiến bộ ngực rung động một hồi, suýt chút nữa khiến cho Hạ Hầu Khâm hoa mắt.
Hạ Hầu Khâm cố gắng ép buộc tầm mắt của mình ra khỏi khe ngực sâu, nhìn gương mặt nhỏ nhắn của Nam Sơ Hạ, chỉ thấy mắt to của cô nhấp nháy, lông mi vừa cong vừa dài. Theo ánh mắt chớp chớp giống như một cây quạt nhỏ phe phẩy, lại cảm thấy xấu hổ hơn.
“Hi, cái kia, cái kia, Nam. . . Nam Sơ Hạ học muội, em có khỏe không?” Lời vừa ra khỏi miệng, Hạ Hầu Khâm đã hận không thể cắn rớt đầu lưỡi của mình. Rõ ràng là muốn thổ lộ, tại sao vừa ra khỏi miệng đã thành hỏi thăm.
“A, cám ơn, em rất khỏe. Học trưởng, anh ở trong này có gì muốn nói với em sao?” Nam Sơ Hạ nhăn cái mũi nhỏ, nhìn vị tiền bối đỏ bừng lắp bắp trước mặt, ân cần hỏi.
“Cái kia, cái kia, cái kia. . . Anh, anh có thể giúp gì em không?” Hạ Hầu Khâm kéo dây nịt của mình, trong lòng hận không thể bóp chết chính mình. Muốn thổ lộ, sao lại nói thành lời khác.
“Hả? Cám ơn học trưởng, em không có việc gì cần hỗ trợ. À, nếu không có gì em phải vào phòng thay đồ. Em đến lớp muộn rồi. Hẹn gặp lại tiền bối.” Nói xong Nam Sơ Hạ vẫy vẫy tay nhỏ, xoay người đi vào phòng thay đồ nữ cách đó không xa, để lại Hạ Hầu Khâm một mình trong nỗi nuối tiếc triền miên.
Tại sao có thể ngu ngốc như vậy? Thời điểm quan trọng anh lại nghĩ một đằng nói một lẻo, Hạ Hầu Khâm mày không thể vô dụng như vậy được! Hôm nay phải thổ lộ! Trong lòng Hạ Hầu Khâm nôn nóng, hừmm, bèn thừa dịp tiểu học muội vào phòng thay quần áo, bây giờ lớp học bơi đã bắt đầu, trong phòng thay quần áo trừ tiểu học muội hẳn là không có người khác, anh lén lút vào tỏ tình với tiểu học muội mới được.
Sau khi suy nghĩ, Hạ Hầu Khâm quay đầu nhìn xung quanh, phát hiện không có ai ở gần đây, bây giờ đúng là thời gian lên lớp, bể bơi lại nằm phía cuối trong nhà thi đấu nên cũng ít người đến hơn. Thế là anh hết nhìn đông lại nhìn tây, như một tên trộm, xông vào phòng thay đồ nữ mà Nam Sơ Hạ vừa bước vào.